Cũng như nhiều gia đình khác ở Quản Bạ – Hà Giang, gia đình này cũng có nhiều tổ chim én (Nhạn bụng trắng | Barn Swallow – Hirundo rustica Scopoli) làm tổ ở trước cửa nhà.
Nhà nhiều thì 5-7 tổ, nhà ít thì 2 – 3 tổ. Tổ được các con chim én làm bằng bùn với rơm, cỏ và một vài vật liệu khác. Và để cho tổ kiên cố hơn, những người dân ở đây sẽ làm cho nó một cái đế vững chắc bằng bê tông, hay miếng gỗ,…
Mùa đông thì chim én bay đi nơi khác, nhưng cứ đến mùa xuân nó lại về đúng tổ năm trước để ở, và đẻ trứng. Người dân ở đây quan niệm, có chim én đến làm tổ ở nhà là điều may mắn, không bao giờ người ta phá bỏ tổ hay bắt chim non. Các con chim én ở đây có lẽ đã quen sống như vậy, nên rất dạn người, đôi khi tổ của chúng làm ngay ở cửa ra vào, là nơi hay có người đi lại, và chỉ cách đầu người 1 – 2 gang tay. Gia đình người Dao mà mình ở khi đi thực địa, có cái gương rất to trong nhà, và như một thói quen, cứ vài phút lại có một chú chim bay vào lượn vài vòng, soi trước gương một lúc, rồi lại bay ra. Sau những buổi đi rừng vất vả, về ngồi hóng mát trước cửa nhà, làm điếu thuốc và nhìn những chú chim tự do chao lượn thấy rất bình yên.
Cũng là một cách chơi chim, nhưng để đạt đến mức người và chim sống hòa thuận với nhau như thế này, kể ra cũng thấy thật tuyệt.