Dược liệu chứa Tinh dầu
DƯỢC LIỆU ĐẠI HỒI
1. Tên khoa học:
Tên: Illicium verum
Họ Việt Nam: họ Hồi
Họ Latin: Illiciaceae
2. Phân bố:
Cây được trồng nhiều ở các tỉnh miền núi phía bắc nước ta đặc biệt là Lạng Sơn. Hồi còn được trồng ở Trung Quốc (Quảng Tây, Nam Ninh).
3. Bộ phận dùng:
Quả chín đã phơi khô của cây Hồi.
4. Thành phần hoá học chính:
Quả chứa chủ yếu là tinh dầu (9 – 10%); thành phần chính của tinh dầu là trans – anethol, α-pinen, limonen, β-phellandren, α-terpineol, farnesol và safrol. Ngoài ra, còn có chất nhầy, tanin, chất dầu và đường.
5. Phương pháp kiểm nghiệm:
Định tính:
A. Đun sôi với ethanol 90% (TT).
B. Phản ứng với dung dịch kali hydroxyd 5% (TT).
C. Phương pháp sắc ký lớp mỏng.
Trên sắc ký đồ, dung dịch thử xuất hiện 4 vết, trong đó vết số 3 lớn nhất có cùng giá trị Rf (khoảng 0,5) và cùng màu sắc (đỏ sau chuyển sang tím) với vết của dung dịch đối chiếu.
Định lượng: Tiến hành theo phương pháp định lượng tinh dầu trong dược liệu.
6. Phương pháp chế biến và bảo quản:
Chế biến: Thu hoạch vào mùa thu, đông. Hái lấy quả từ màu lục biến thành vàng, nhúng qua trong nước sôi. Sấy nhẹ cho khô hoặc phơi trong bóng râm khoảng 5 – 6 ngày cho khô.
Bảo quản: Để nơi khô, mát, tránh bay tinh dầu.
7. Công dụng, cách dùng và liều lượng:
Công dụng:
Ôn dương, tán hàn, kiện tỳ, tiêu thực, lý khí, chỉ thống.
Chủ trị: Đau bụng, sôi bụng, ăn không tiêu, nôn mửa, ỉa chảy, đau nhức cơ khớp do lạnh.
Cách dùng và liều lượng: Ngày dùng 3 – 6 g dạng thuốc sắc, ngâm rượu dùng xoa bóp.
Dược liệu Đại hồi – Illicium verum, Illiciaceae.
Tham khảo thêm tại đây
Chuyên đề dược liệu tốt nghiệp./.
Copy vui lòng ghi nguồn duoclieu.edu.vn